MÓN QUÀ TÌNH BẠN
NHÂN VẬT: Ngựa, Dế Mèn, Gà Trống, Công, Bướm,
Ngọc Hoàng, Người gác cổng trời, dẫn truyện
DẪN TRUYỆN: truyện rằng ngày sửa ngày xưa đã lâu
lắm rồi, Ngọc Hoàng Thượng Đế ban cho tất cả muôn thú một điều ước, vậy nên các
muôn thú phải nhanh chân đến nhận quà trước khi cổng trời đóng lại:
DẪN TRUYỆN: Trong lúc này Công, Bướm và Gà Trống
hình như vẫn chưa nhớ ngày quan trọng này nên vẫn còn tung tăng nhãy múa vui
đùa cùng nhau!
(Công, Bướm và Gà Trống cùng hát và
nhãy múa bài “Kìa con Bướm vàng”)
-
Gà Trống: À! Các bạn có nhớ hôm nay là ngày
gì không? (Nhạc “Không hiểu”)
-
Bướm: Hôm nay là ngày Ngọc Hoàng ban cho
tất cả các muôn thú một điều ước mà!
-
Công: Ukm đúng rồi! chúng mình đi nhanh
lên, không thì muộn mất, người gác cổng trời đóng cửa sẽ không vào được nữa
đâu!
-
Bướm: Uhm! Đi nhanh lên nào.
(Nhạc kịch ngắn)
DẪN TRUYỆN: Trên đường đi thì 3 bạn gặp Ngựa
mù!
-
Ngựa: Các cậu đi đâu mà vui thế?
-
Gà trống: Ngọc Hoàng cho gọi loài vật chúng ta
lên để phát quà mà! Cậu có muốn đi cùng với chúng tớ không?
-
Ngựa: cho tớ đi với!
-
Gà Trống: vậy cậu đi nhanh lên nào.
DẪN TRUYỆN: Sau đó Ngựa cùng Công, Bướm và Gà Trống
cùng đi đến thiên đàng để gặp Ngọc Hoàng nhận quà.
(Nhạc kịch ngắn)
DẪN TRUYỆN: Đi được một lúc thì Gà Trống bảo với
Ngựa:
-
Gà trống: sao Ngựa đi chậm thế nhĩ? Thế này
thì chúng mình sẽ không kịp mất.
-
Công: Ukm, sao chậm quá thế!
-
Bướm: đi mau lên nào Ngựa ơi!
-
Ngựa: Các bạn thông cảm, tớ bị mù nên phải
dò đường không nhanh được.
-
Bướm: Ôi! Thế thì không kịp mất! chúng
mình buộc phải đi trước thôi, Ngựa đi chậm lắm sẽ không kịp đâu.
DẪN TRUYỆN: Lúc này Người gác cổng trời nhắc nhở muôn thú: (Nhạc Cồng Chiêng )
-
Người gác cổng trời: Mọi người đi nhanh lên nào, cổng
thiên đình sấp đến giờ đóng rồi!
DẪN TRUYỆN: Sau khi nghe cổng trời sấp đóng, các
muôn thú bỏ ngựa lại và cùng nhau đi nhận quà trước.
(Nhạc kịch ngắn)
DẪN TRUYỆN: Trên đường đi Công Bướm và Gà Trống
thấy rất nhiều cảnh xinh đẹp với biết bao là hoa thơm cỏ lạ….. Văng vẳng từ xa
có rất nhiều gióng hát được cất lên thật vui tươi và nhộn nhịp. 3 bạn quyết định
tiến lại gần để xem âm thanh đó đến từ đâu!
DẪN TRUYỆN: Sau khi hòa mình cùng các bạn với bài hát “Ca Vang Lên”, Công, Bướm và Gà Trống lại tiếp tục cuộc
hành trình của mình!
(Nhạc kịch ngắn)
DẪN TRUYỆN: Cuối cùng Công, Bướm và Gà Trống đã Đến được
Thiên đình và gặp Ngọc Hoàng:
-
Ngọc Hoàng: Các ngươi muốn quà gì nào?
DẪN TRUYỆN: Công trả lời trước.
-
Công: thưa Ngọc Hoàng, xin người cho con một
bộ cánh thật đẹp
-
Ngọc Hoàng: Được! Ngươi sẽ cố bộ cánh thật đẹp! (Nhạc “Linh Nghiệm”)
-
Gà Trống và Bướm: còn quà của chúng con ạ?
-
Ngọc Hoàng: Ukm… Gà Trống hãy sờ lên đầu mình
còn Bướm hãy soi gương lại xem nào! (Nhạc “Linh Nghiệm”)
DẪN TRUYỆN: Công, Gà Trống và Bướm đều nhận được quà của mình.
-
Công: Bướm có bộ váy sặc sở quá, bạn Gà Trống
có cái màu thật hảnh diện làm sao!
-
Công, Gà Trống và Bướm: đội ơn Ngọc Hoàng ạ!
DẪN TRUYỆN: cả ba cùng nhau về trong niềm vui sướng và kiêu hãnh!
(Nhạc kịch ngắn)
DẪN TRUYỆN: Lúc này, do Ngựa không thấy đường nên vẫn còn ở lại phía sau rất xa.
Đang đi trên đường thì Ngựa gặp cậu Dế Mèn:
-
Dế Mèn:
Bạn Ngựa ơi! Có phải bạn đi nhận quà của Ngọc Hoàng không? (Nhạc “Không hiểu”)
-
Ngựa: Ukm, nhưng tớ bị mù nên đi chậm lắm!
thôi cậu đi đi không lại muộn!
-
DẪN TRUYỆN: Dế Mèn liền nhãy lên người Ngựa và
nói: (Nhạc
“Ngạc Nhiên”)
-
Dế Mèn: Tớ sẽ dẫn đường cho cậu đi, chúng
ta cùng lên Thiên ĐÌnh nào!
-
Ngựa: không bạn đi đi, đi cùng tớ bạn sẽ
chậm mất! sẽ không kịp lấy quà của Ngọc Hoàng đâu! Đừng vì tớ mà lỡ mất cơ hội
tốt này!
-
Dế Mèn: không sao đâu, chúng ta sẽ kịp thôi
mà!
DẪN TRUYỆN: Người gác cổng trời một lần nữa nhắc nhở muôn thú: (Nhạc Cồng Chiêng )
-
Người gác cổng trời: cổng Thiên Đình sấp đóng, các loài vật
hãy nhanh lên, vì đã sấp đến giờ Ngọc Hoàng đi nghĩ rồi!
-
Ngựa: Dế Mèn ơi! Đi đi, đừng lo cho tớ.
-
Dế Mèn: thôi được, cả hai chúng ta cùng đi
sẽ không kịp xin quà thật tớ sẽ đến trước xin quà cho cả cậu nữa! cậu nói đi, cậu
thích Thượng Đế tặng quà gì cho cậu nào?
-
Ngựa: cảm ơn cậu nhiều lắm, tớ chỉ mong ước
có đôi mắt sáng để tớ không phải dò tìm đường nữa!
-
Dế Mèn: được, vậy cậu cứ ở đây nha, đợi tớ một
lát, tớ sẽ về ngay!
DẪN TRUYỆN: Dế Mèn nói xong lền nhanh chân bay đến gặp Ngọc Hoàng đễ nhận quà!
(Nhạc kịch ngắn)
-
Dế Mèn: Dạ! Bẩm Ngọc Hoàng con đã lên đây rồi
ạ!
-
Ngọc Hoàng: Chào chú Dế Mèn bé nhỏ, bây giờ
ngươi mới đến đây được sao?
-
Dế Mèn: dạ! có bạn Ngựa còn đi chậm hơn con ạ!
-
DẪN TRUYỆN: Ngọc Hoàng nghe Dế Mèn nói liền ngạc
nhiên hỏi? ? (Nhạc “Không hiểu”)
-
Ngọc Hoàng: Sao cơ? Ngựa chạy nhanh lắm cơ mà?
Sao lại đi chậm thế?
-
Dế Mèn: dạ! Bạn Ngựa không may bị mù, xin Ngọc
Hoàng tặng quà cho bạn Ngựa ạ!
-
Ngọc Hoàng: à, ra thế! Vậy ngươi có biết Ngựa
thích gì không?
-
Dế Mèn: dạ, bạn Ngựa không thích gì ngoài
đôi mắt sáng ạ!
-
Ngọc hoàng: được rồi, ngươi hãy lấy lọ nước thần
này nhõ lên đôi mắt Ngựa, tức thì mắt Ngựa sẽ sáng ngay! (Nhạc “Linh Nghiệm”)
-
Dế Mèn: đội ơn Ngọc Hoàng ạ!
DẪN TRUYỆN: Dế Mèn nhận quà cho Ngựa xong và liền vui mừng mang về và quên mất là còn phải xin quà cho mình! Ngọc
Hoàng liền gọi Dế Mèn lại và bảo:
-
Ngọc Hoàng: Ngươi đi đâu đấy?
-
Dế Mèn: Con phải mang ngay lọ nước thần về
cho bạn Ngựa,bạn ấy bị mù tội nghiệp lắm ạ!
-
Ngọc Hoàng: Ngươi quả là con Dế Mèn tốt bụng,
vì bạn quên cả quà của mình, ngươi thích quà gì để ta tặng!
-
Dế Mèn: Dạ con không xin gì cho con đâu ạ!
-
Ngọc Hoàng: Đây là cây đàn vĩ cầm ta yêu quý nhất,
ta tặng cho ngươi! (Nhạc “Linh Nghiệm”)
Dế Mèn: đội ơn
Ngọc Hoàng! Thần phải đi ngay ạ!
DẪN TRUYỆN: Dế Mèn nhận cây đàn và nhanh chóng bay về tìm bạn Ngựa!
-
Ngọc Hoàng: “Cười”,một con dế dễ thương và tốt bụng!
Ôi chết rồi, ta quên chưa đưa dây đàn cho Dế Mèn! Dế Mèn, Dế Mèn ơi…
-
(Nhạc kịch ngắn)
DẪN TRUYỆN: Tìm gập bạn Ngựa, Dế Mèn hớn hở nói với Ngựa:
-
Dế Mèn: Nước thần của cậu đây, chỉ cần nhỏ
vào mắt hai giọt là mắt cậu sáng ra ngay.
-
Ngựa: Cảm ơn cậu! cậu thật tốt quá! (Nhạc “Linh Nghiệm”)
DẪN TRUYỆN: Lúc này Công, Bướm và Gà Trống cùng tới. Ngựa thấy ba bạn của
mình liền khen.
-
Ngựa: Công và Bướm có bộ váy đẹp quá, Gà
Trống có cái màu tuyệt đẹp làm sao!
DẪN TRUYỆN: nghe Ngựa khen Công ngạc nhiên hỏi: (Nhạc “Không hiểu”)
-
Công: ôi, bạn mình thấy rồi ư?
-
Ngựa: tất cả là nhờ có Dế Mèn, Dế Mèn đã
xin quà của Thượng Đế cho tớ.
DẪN TRUYỆN: Gà Trống hổ thẹn nói:
-
Gà Trống: chúng tớ xin lỗi! chúng tớ chỉ biết
nghĩ đến bản thân của mình mà chưa qua tâm đến bạn.
-
Ngựa: không sao đâu!
-
Công: Dế Mèn thật là tốt bụng. Ngọc Hoàng
đã tặng bạn món quà gì thế?
DẪN TRUYỆN: Dế Mèn liền lấy cây đàn vĩ cầm mà Ngọc Hoàng đã tặng mình ra để gẫy thì
phát hiện không có dây đàn:
-
Dế Mèn: thôi chết rồi, cây vĩ cầm của Ngọc
Hoàng vẫn chưa có dây. (Nhạc “Không hiểu”)
-
Ngựa: Không sao đâu! Hãy lấy lông đuôi của
tớ làm dây cũng được!
-
Dế Mèn: ờ phải rồi, cảm ơn cậu!
DẪN TRUYỆN: Dế Mèn dùng lông đuôi của ngựa làm dây đàn và đàn gẫy cho các bạn của
mình nghe!
DẪN TRUYỆN: Tiếng đàn của dế mèn vang lên, tất cả muôn thú hòa mình vào tiếng đàn và
cùng nhau hát bài “Hành Khúc Hướng Đạo” để thể
hiện tinh thần đoàn kết, lòng nhiệt quyết và quyết tâm phấn đấu vì lợi ích của
muôn loài!
(Nhạc Cuối Kịch)
Câu chuyện đến đây đã kết thúc rồi!
-
Bài
học cho chúng ta là phải biết đặt lợi ích của những người xung quanh lên trên lợi
ích của mình, không vì lòng ham muốn bản thân mà quên đi tình cảm bạn bè.
-
Ngoài
ra chúng ta còn phải biết lễ phép chào hỏi người lớn, nói chuyện phải dạ thưa
giống như chú Dế Mèn khi nói chuyện với Ngọc Hoàng.
-
Biết
nhận lỗi và xin lỗi khi làm sai như Công, Gà Trống và Bướm.
-
Biết
tha lỗi cho những bạn làm sai và nhận lỗi bạn Ngựa.
0 comments:
Post a Comment